了凡四训注音版 下载本文

了凡四训

ér

yuǎnhuò

wèilùnxíngshàn

xiān

gǎiguò

福 而 远 祸 ,未 论 行 善 ,先 须 改 过 。

dàngǎiguòzhě

yào

chǐ

xīn

zhīshèngxián

但 改 过 者 ,第 一 ,要 发 耻 心 。思 古 之 圣 贤 ,与

tóngwéizhàng

bǎi

shì

shī

shēn

我 同 为 丈 夫 ,彼 何 以 百 世 可 师,我 何 以 一 身 瓦

liè

dānrǎnchénqíng

xíngbú

wèirénbù

zhī

ào

ránwúkuì

裂 ?耽 染 尘 情 ,私 行 不 义 ,谓 人 不 知 ,傲 然 无 愧 ,

jiāng

lún

qínshòu

ér

zhī

shì

zhī

xiū

chǐzhě

将 日 沦 于 禽 兽 而 不 自 知 矣 。世 之 可 羞 可 耻 者 ,莫

mèng

yuē

chǐ

zhī

rén

zhī

shèng

大 乎 此 。孟 子 曰 :“耻 之 于 人 大 矣 。”以 其 得 之 则 圣

xián

shī

zhī

qínshòu

ěr

gǎiguòzhīyào

贤 ,失 之 则 禽 兽 耳 。此 改 过 之 要 机 也 。

èr

yào

wèixīn

tiān

zàishàng

guǐshénnán

suī

第 二 ,要 发 畏 心 。天 地 在 上 ,鬼 神 难 欺 。吾 虽

guòzài

yǐnwēi

ér

tiān

guǐshénshíjiàn

lín

zhī

zhòng

jiàngzhī

bǎi

过 在 隐 微 ,而 天 地 鬼 神 实 鉴 临 之 ,重 则 降 之 百

yāng

qīng

sǔn

xiàn

殃 ,轻 则 损 其 现 福 。吾 何 可 以 不 惧 ?

bùwéishì

xián

zhī

zhǐ

shìzhāorán

suīyǎnzhīshèn

不 惟 是 也 。闲 居 之 地 ,指 视 昭 然 。吾 虽 掩 之 甚

wénzhīshènqiǎo

ér

fèi

gānzǎo

zhōngnán

bèirénqù

密 ,文 之 甚 巧 ,而 肺 肝 早 露 ,终 难 自 欺 。被 人 觑

zhí

wén

lǐn

lǐn

破 ,不 值 一 文 矣 。乌 得 不 懔 懔 ?

bùwéishì

shàngcún

tiānzhī

è

yóu

huǐgǎi

不 惟 是 也 。一 息 尚 存 ,弥 天 之 恶 ,犹 可 悔 改 。

rényǒu

shēngzuò

è

lín

huǐwù

shànniànsuì

shàn

古 人 有 一 生 作 恶 ,临 死 悔 悟 ,发 一 善 念 遂 得 善

13

了凡四训

zhōngzhě

wèi

niànměng

bǎiniánzhī

è

qiān

终 者 。谓 一 念 猛 厉 ,足 以 涤 百 年 之 恶 也 。譬 如 千

niányōugǔ

dēngcáizhào

qiānniánzhī

àn

chú

gùguòbú

lùn

年 幽 谷 ,一 灯 才 照 ,则 千 年 之 暗 俱 除 。故 过 不 论

jiǔ

jìn

wéi

gǎiwéiguì

久 近 ,惟 以 改 为 贵 。

dànchénshì

wúcháng

ròushēn

yǔn

zhǔ

gǎi

但 尘 世 无 常 ,肉 身 易 殒 ,一 息 不 属 ,欲 改 无

yóu

míng

qiānbǎiniándān

è

míng

suīxiào

sūn

bùnéng

由 矣 。明 则 千 百 年 担 负 恶 名 ,虽 孝 子 慈 孙 ,不 能

yōu

qiānbǎi

jié

chénlún

bào

suīshèngxián

洗 涤 。幽 则 千 百 劫 沉 沦 狱 报 ,虽 圣 贤 佛 菩 萨 ,不

néngyuányǐn

búwèi

能 援 引 ,乌 得 不 畏 ?

sān

yǒngxīn

rénbù

gǎiguò

duōshì

yīnxúntuìsuō

第 三 ,须 发 勇 心 。人 不 改 过 ,多 是 因 循 退 缩 。

fènránzhènzuò

búyòngchí

fánděngdài

xiǎozhě

máng

吾 须 奋 然 振 作 ,不 用 迟 疑 ,不 烦 等 待 。小 者 如 芒

zàiròu

jué

zhě

dúshénièzhǐ

zhǎnchú

刺 在 肉 ,速 与 抉 剔 ;大 者 如 毒 蛇 啮 指 ,速 与 斩 除 ,

háoníngzhì

fēng

léi

zhīsuǒ

wéi

无 丝 毫 凝 滞 。此 风 雷 之 所 以 为 益 也 。

shìsānxīn

yǒuguò

gǎi

chūnbīng

huànbù

具 是 三 心 ,则 有 过 斯 改 。如 春 冰 遇 日 ,何 患 不

xiāohū

ránrénzhīguò

yǒucóngshìshànggǎizhě

yǒucóng

shànggǎi

消 乎 ?然 人 之 过 ,有 从 事 上 改 者 ,有 从 理 上 改

zhě

yǒucóngxīnshànggǎizhě

gōng

bùtóng

xiàoyàn

者 ,有 从 心 上 改 者 。工 夫 不 同 ,效 验 亦 异 。

qián

shāshēng

jīn

jiè

bùshā

qián

jīn

jiè

如 前 日 杀 生 ,今 戒 不 杀 ;前 日 怒 詈 ,今 戒 不 怒 ;

14

了凡四训

jiù

shì

ér

gǎizhīzhě

qiángzhì

wài

nánbǎibèi

qiěbìng

此 就 其 事 而 改 之 者 也 。强 制 于 外 ,其 难 百 倍 ,且 病

gēnzhōngzài

dōngmiè

shēng

fēi

jiū

jìngkuòránzhīdào

根 终 在 ,东 灭 西 生 ,非 究 竟 廓 然 之 道 也 。

shàngǎiguòzhě

wèi

jìn

shì

xiānmíng

guò

zài

shā

善 改 过 者 ,未 禁 其 事 ,先 明 其 理 。如 过 在 杀

shēng

yuē

shàng

hàoshēng

jiē

liànmìng

shā

yǎng

生,即 思 曰 :上 帝 好 生 ,物 皆 恋 命 。杀 彼 养 己 ,

néng

ān

qiě

zhīshā

shòu

dǐnghuò

岂 能 自 安 ?且 彼 之 杀 也 ,既 受 屠 割 ,复 入 鼎 镬 。

zhǒngzhǒngtòng

chè

suǐ

zhīyǎng

zhēngāoluó

liè

种 种 痛 苦 ,彻 入 骨 髓 。己 之 养 也 ,珍 膏 罗 列 ,

shíguò

kōng

shūshí

càigēng

jìn

chōng

qiāng

zhī

食 过 即 空 。疏 食 菜 羹 ,尽 可 充 腹 ,何 必 戕 彼 之

shēng

sǔn

zhī

zāi

生 ,损 己 之 福 哉 ?

yòu

xiě

zhīshǔ

jiē

hánlíngzhī

yǒulíngzhī

jiē

又 思 血 气 之 属 ,皆 含 灵 知 ,既 有 灵 知 ,皆 我 一

zòngbùnénggōngxiū

zhì

shǐ

zhīzūnwǒqīnwǒ

qiāng

体 。纵 不 能 躬 修 至 德 ,使 之 尊 我 亲 我 ,岂 可 日 戕

wùmìng

shǐ

zhīchóuwǒhànwǒ

wúqióng

jiāngyǒu

物 命 ,使 之 仇 我 憾 我 于 无 穷 也 ?一 思 及 此 ,将 有

duìshítòngxīn

bùnéngxiàyānzhě

对 食 痛 心 ,不 能 下 咽 者 矣 。

qián

hàonù

yuē

rényǒubù

qíngsuǒ

jīn

bèi

如 前 日 好 怒 ,必 思 曰 :“人 有 不 及 ,情 所 宜 矜 ,悖

xiānggàn

běnwú

nùzhě

理 相 干 ,于 我 何 与 ?本 无 可 怒 者 。

yòu

tiānxià

shì

zhīháo

jié

wúyóurénzhīxuéwèn

xíng

又 思 天 下 无 自 是 之 豪 杰 ,亦 无 尤 人 之 学 问 。行

15

了凡四训

yǒubù

jiē

zhī

déwèixiū

gǎnwèizhì

fǎn

有 不 得 ,皆 己 之 德 未 修 、感 未 至 也 。吾 悉 以 自 反 ,

bànghuǐ

zhī

lái

jiē

móliàn

chéng

zhī

jiānghuānránshòu

则 谤 毁 之 来 ,皆 磨 炼 玉 成 之 地 。我 将 欢 然 受

zhīyǒu

赐 ,何 怒 之 有 ?

yòuwénbàng

ér

suīchányànxūntiān

huǒfénkōng

又 闻 谤 而 不 怒 ,虽 谗 焰 薰 天 ,如 举 火 焚 空 ,

zhōngjiāng

wénbàng

ér

suīqiǎoxīn

biàn

chūncánzuò

终 将 自 息 。闻 谤 而 怒 ,虽 巧 心 力 辩 ,如 春 蚕 作

jiǎn

qǔchánmián

bùwéiwú

qiěyǒuhài

zhǒng

茧 ,自 取 缠 绵 ,怒 不 惟 无 益 ,且 有 害 也 。其 馀 种

zhǒngguò

è

jiē

dāng

zhī

míng

guòjiāng

zhǐ

种 过 恶 ,皆 当 据 理 思 之 。此 理 既 明 ,过 将 自 止 。

wèicóngxīn

ér

gǎi

guòyǒuqiānduān

wéixīnsuǒzào

xīn

何 谓 从 心 而 改 ?过 有 千 端 ,惟 心 所 造 。吾 心 不

dòng

guò

ān

cóngshēng

xuézhě

hào

hàomíng

hàohuò

hào

动 ,过 安 从 生 ?学 者 于 好 色 、好 名 、好 货 、好 怒

zhǒngzhǒngzhūguò

zhú

lèi

xúnqiú

dàndāng

xīnwéishàn

zhèng

种 种 诸 过 ,不 必 逐 类 寻 求 。但 当 一 心 为 善 ,正

niànxiànqián

xiéniàn

ránwūrǎnbúshàng

tài

yángdāngkōng

wǎng

念 现 前 ,邪 念 自 然 污 染 不 上 。如 太 阳 当 空 ,魍

liǎngqiánxiāo

jīng

zhīzhēnchuán

guòyóuxīnzào

yóuxīn

魉 潜 消 ,此 精 一 之 真 传 也 。过 由 心 造 ,亦 由 心

gǎi

zhǎndúshù

zhíduàn

gēn

zhī

zhī

ér

ér

改 ,如 斩 毒 树 ,直 断 其 根 ,奚 必 枝 枝 而 伐 ,叶 叶 而

zhāizāi

摘 哉 ?

zuìshàngzhì

xīn

dāngxiàqīngjìng

cáidòng

jué

jué

zhī

大 抵 最 上 治 心 ,当 下 清 净 。才 动 即 觉 ,觉 之

16